Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

THƠ ẢNH QUA BLOG QUANG THANH

Vườn yêu vắng riêng em độc bước
Đếm tình mình trên vết xước thời gian
Con đường cũ bàn chân đau rải sỏi
Đá mòn không? Tim em mãi chẳng mòn!
Đêm hong nhớ chút lả lơi thân khát
Đêm cúi nhìn trăng đầy lại tròn trăng
Đêm thân thả nổi trôi làn tóc ướt
Xõa vai gầy đêm đợi nắng trọn đêm
Ngày đang đến nắng bừng soi tóc ướt
Sẽ khô dần ngày đang đến ngày ơi
Khô hết Giọt rơi trăng cũng tàn rồi
Ngẩng nhìn nắng ôi nụ cười chao chát
Trăng lặn rồi trời sáng cũng thêm cao
Một ngày mới nhưng mình em độc bước
Vườn yêu kia sỏi đá phủ rêu mờ
Ừ có nắng vườn yêu cũng lạnh lẽo
Bước độc hành em vẫn mãi là em
Bao vết xước vẫn chọn đi lối ấy
Vẫn đêm ngày một ngả ngớn một ngoan !!!
( HL. 2h51. 20/9/14)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét