Trang thơ Phạm Thiên Thư
Click để xem tiểu sử nhà thơ
Phạm Thiên Thư tên thật
là Phạm Kim Long, sinh ngày 1 tháng 1 năm 1940 tại Lạc Viên, Hải Phòng
trong một gia đình đông y. Sống ở Trang trại Đá Trắng, Chi Ngãi, Hải
Dương (1943-1951), Sài Gòn – TP.HCM (1954 – đến nay)
Từ 1964-1973: Tu sĩ Phật giáo, làm thơ.
Năm 1973, đoạt giải nhất văn chương toàn quốc với tác phẩm Hậu truyện Kiều – Đoạn trường Vô Thanh.
Năm 1973-2000: Nghiên cứu, sáng lập và truyền bá môn dưỡng sinh Điện công Phathata (viết tắt chữ Pháp -Thân – Tâm)
Từ 1964-1973: Tu sĩ Phật giáo, làm thơ.
Năm 1973, đoạt giải nhất văn chương toàn quốc với tác phẩm Hậu truyện Kiều – Đoạn trường Vô Thanh.
Năm 1973-2000: Nghiên cứu, sáng lập và truyền bá môn dưỡng sinh Điện công Phathata (viết tắt chữ Pháp -Thân – Tâm)
-
Vàng đóa hoa dương
[...]
Thời gian như con cá
Quẫy khỏi lòng bàn tay
Thời gian như chiếc lá
Rụng xuống đau nhành cây
Thêm một ngày mất đi
Gói buồn trong tà áo
Ta gửi hồn khờ khạo
Nấp trong rừng tóc hương
Ai có đi bên đường
Vô tình va cánh gió
Có nghe gì trong đó
Một tiếng lòng ta vương
[...]
-
Nẻo đường hoa
[...]
Thời gian cất cánh bay
Qua rừng này rừng nọ
Ta làm sao hóa gió
Theo tóc người lênh đênh
Ta ướm hoài dấu chân
Chưa vừa lòng nỗi nhớ
Tóc em hồng dây nhợ
Chăng lối về xanh xanh
[...]
-
Trang Nghiêm
em như nụ bưởi
vừa chín thơm bay
anh khoa bàn tay
tôn vinh dâu bể
dáng em lau gầy
vươn từ khổ đế
[...]
-
Áo lụa
một sợi tóc biếc
dài như mưa thu
lẫn trong sương mù
guốc nào động nhỏ
hoa nào rơi thưa
ai kia áo lụa
bước đi chần chừ
-
Biết đâu
Biết đâu tươi hồn xuân
Ẩn sau con mắt héo
Biết đâu tình trong trẻo
Sau nụ cười khô khan
Biết đâu sợi dây đàn
Giận thốt lời ly biệt
Không dứt tình tha thiết
Buộc tròn hai trái tim
[...]
-
Vết chim bay
Ngày xưa anh đón em
Nơi gác chuông chùa nọ
Con chim nào qua đó
Còn để dấu chân in
Anh một mình gọi nhỏ
Chim ơi biết đâu tìm
Mười năm anh qua đó
Còn vẫn dấu chân chim
Anh một mình gọi nhỏ
Em ơi biết đâu tìm
[...]
-
Thuyền trăng
Như con người thái cổ
Nhìn trăng ta rùng mình
Ước chi là bến đỗ
Ôm cánh thuyền thuỷ tinh
Sao như bầy hải âu
Bay quanh thuyền ánh sáng
Chở khối tình quá vãng
Xuôi về đâu – về đâu
Ta không là sông sâu
Mà nghe hồn sóng vỗ
Ta không là bến đỗ
Mà sao tình vấn vương
[...]
-
Ngày xưa Hoàng Thị
[...]
Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở
Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi!
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ
Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ
Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng
[...]
-
Đưa em tìm động hoa vàng
[...]
Ừ thì mình ngại mưa mau
Cũng đưa anh đến bên cầu nước xuôi
Sông này chảy một dòng thôi
Mây đầu sông thẫm tóc người cuối sông
8
Ngày xưa em chửa theo chồng
Mùa xuân em mặc áo hồng đào rơi
Mùa thu áo biếc da trời
Sang đông em lại đổi dời áo hoa
Đường về hái nụ mù sa
Đưa theo dài một nương cà tím thôi
Thôi thì em chẳng yêu tôi
Leo lên cành bưởi nhớ người rưng rưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét