|
![]() |
![]() |

#1
|
||||
|
||||
![]()
Trích:
Nàng buột miệng đổi tiếng ngài trống rỗng Thành tiếng anh thân thiết đậm đà Và gợi lên trong lòng đang say đắm Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca. Trước mặt nàng tôi trầm ngâm đứng lặng Không thể rời ánh mắt khỏi nàng Và tôi nói: Thưa cô, cô đẹp lắm! Mà thâm tâm: anh quá đỗi yêu em! 1828 Thúy Toàn dịch Gửi... Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu: Trước mặt anh em bỗng hiện lên, Như hư ảo mong manh vụt biến, Như thiên thần sắc đẹp trắng trong. Giữa day dứt sầu đau tuyệt vọng, Giữa ồn ào xáo động buồn lo Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng, Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ. Tháng ngày qua. Những cơn gió bụi Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ, Lãng quên rồi giọng em huyền diệu Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga. Giữa cô quạnh âm u tù hãm Dòng đời trôi tù quằn quại hắt hiu, Chẳng thiên thần chẳng nguồn cảm xúc, Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu. Cả hồn anh bỗng bừng bừng tỉnh giấc: Trước mắt anh em lại hiện lên, Như hư ảo mong manh vụt biến, Như thiên thần sắc đẹp trắng trong. Trái tim lại rộn ràng náo nức, Vì trái tim sống lại đủ điều: Cả thiên thần cả nguồn cảm xúc, Cả đời, cả lệ, cả tình yêu. 1825 Thúy Toàn dịch Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa Những bài Gruzi buồn bã xót xa: Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ Cuộc đời xưa và một bến bờ xa. Ôi khúc ca tàn bạo của nàng Làm tôi càng thêm nhớ lại Chốn thảo nguyên đêm tối dưới trăng Hình bóng người trinh nữ xa xắm, đầy thương hại. Bao hình ảnh không phai mờ, êm ái Giáp mặt nàng tôi đã quên đi Nhưng nàng hát - trước mắt tôi đã lại Biết bao nhiêu bóng dáng hiện về. Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa Những bài Gruzi buồn bã xót xa: Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ Cuộc đời xưa và một bến bờ xa. 1828 Hoàng Trung Thông dịch ![]() Một chút tên tôi đối với nàng Một chút tên tôi đối với nàng Sẽ chìm như tiếng sóng buồn tan Âm thầm mòn mỏi bên bờ vắng, Như tiếng đêm thâu lạc giữa ngàn. Ngày nào đó trên mặt trăng kỉ niệm Nó chỉ còn là dấu vết không hồn Giống như hình phác trên mộ chí Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm. Tên cũ từ lâu bị lãng quên Chẳng còn gợi lại được cho em Tình xưa êm ái và trong trắng Trước mối tình ai mới dấy lên. Nhưng nếu gặp ngày buồn rầu đâu đớn Em thầm thì hãy gọi tên lên Và hãy tin còn đây một kỉ niệm Em vẫn còn sống giữa một trái tim. 1830 Thúy Toàn dịch ![]() Không đề Hết rồi - tình đã vỡ tan Anh hôn lần chót đôi bàn chân em Những lời chua xót thốt lên - Anh nghe lời đáp của em - Hết rồi Anh không còn tự dối thôi Nỗi sầu anh chẳng trọn đời dõi em Chuyện tàn có thể anh quên Tình yêu không thể đáp đền cho anh! Trẻ trung hồn lại đẹp xinh Mai em được biết bao tình mến yêu. Xuân Diệu dịch (qua bản dịch nghĩa của Thúy Toàn) ![]()
__________________
hungmgmi@nuocnga.net ![]() |
#2
|
||||
|
||||
![]()
Xin nhiệt liệt hưởng ứng vì nước Nga trong thi ca chỉ có 1 Mặt Trời!
Nhưng bài sau do Geo dịch. PUSKIN * * * Bóng đêm lan trên đồi Gruzia; Trước tôi - gào thét dòng Aragva. Lòng buồn mênh mang; nỗi buồn tôi trong trẻo; Nỗi buồn ngập em - chỉ một em xa... Không gì hành hạ, đe dọa nổi Nỗi buồn tôi trong đêm tối phiêu diêu, Và trái tim lại cháy tình yêu - bởi, Nó không thể nào có thể sống không yêu. 1829 ![]() * * * Khi tôi vòng tay ôm Thân hình em cân đối, Tôi nói trong hứng khởi, Lời yêu đương nồng nàn; Lặng lẽ gỡ thân mềm Khỏi vòng tay riết chặt, Em nhìn tôi, ánh mắt Thoáng nụ cười hồ nghi, Bởi không dễ quên đi Lời đồn: tôi tình bạc, Nên em buồn man mác Nghe, mà lòng dửng dưng... Tôi tự rủa trò gian Của tuổi xuân đáng thẹn, Những hẹn hò vụng lén Trong vườn đêm lặng tờ, Lời thầm thì tình ái, Vẻ u huyền câu thơ, Sự mơn trớn rủ rê Của các nàng nhẹ dạ, Cả nước mắt, lời than Đã muộn màng của họ... 1830 NHỮNG CON QUỶ Mây vần vụ đầy trời; Khuất mây, ánh trăng soi Nhờ nhờ trên thảm tuyết; Đêm mờ mờ, rét mướt. Xe bon trên đồng hoang, Nhạc ngựa reng-reng-reng... Không dưng lòng sợ hãi Giữa cánh đồng chưa quen! - Đi thôi, bác xà ích! - Ngựa mệt nhoài, thưa ông, Mắt tôi cũng tịt mít Trong bão giông và tuyết Tràn ngập mọi nẻo đường, Xe chệch hướng. Trên đồng Như có quỷ dẫn lối, Rắp tâm đưa lòng vòng. Kìa, nhìn xem, chúng đang Khạc nhổ vào tôi đấy, Giờ lại gắng xô đẩy Cho ngựa sụt hố lầy; Chúng nhô trước tôi đây Như mốc đường lạ lẫm, Mắt lập loè sáng lạnh Rồi biến trong màn đêm. Đầy trời mây vần vụ; Mây che mờ ánh trăng; Cánh đồng hoang tuyết phủ Dưới trăng càng mênh mang. Sức chúng tôi đã kiệt, Tiếng nhạc cũng thốt dừng, Ngựa khựng... - Kìa trên đồng, Gốc cây hay sói đó? Bão khóc than, giận dữ; Ngựa thính thở phì phò; Lũ quỷ đã lảng xa Riêng mắt còn ánh lửa; Ngựa lại bước tong tả; Tiếng nhạc reng-reng-reng... Tôi thấy quỷ quần tụ Trắng nhợt nhoà đồng hoang. Chúng quay cuồng, bất tận, Xấu xí, chẳng giống nhau, Như lá cây tháng một, Dưới ánh trăng đục ngàu... Chúng bị đuổi đi đâu? Cớ sao kêu thảm thiết? Hay chúng chôn ma chết? Hay phù thuỷ cưới chồng? Đầy trời mây vần vụ; Mây che mờ ánh trăng; Cánh đồng hoang tuyết phủ Dưới trăng càng mênh mang. Lũ quỷ chạy từng đàn Trên khoảng không vô tận, Tiếng kêu réo não nùng Xé tim tôi cô quạnh... 1830 MAĐÔNA Tôi không muốn trang hoàng phòng ở Bằng các tranh của danh hoạ đời xưa, Khiến khách thăm phải mê đắm, ngẩn ngơ, Chăm chú trước những lời bình sành sỏi. Trong góc phòng đơn sơ, tháng năm bận rộn, Trọn đời tôi chỉ muốn ngắm một bức tranh, Để thấy: nhìn tôi, như từ mây nhìn xuống, Chúa Hài Đồng và Đức Mẹ Đồng Trinh. Mắt Chúa tinh anh, dáng Đức Bà trang trọng - Hiền dịu khiêm nhường trong hào quang toả rạng, Vắng thiên thần, chỉ hai người dưới bóng cọ Xion. Ước vọng lớn lao đến nay thành hiện thực - Em, Mađôna của tôi, Tạo Hoá đã cho em xuống cõi trần, Làm hình mẫu tuyệt vời cho sắc đẹp thế nhân. 1830 * * * Trước một cô nàng hiền thục Là hai tráng sĩ trẻ trung Cả hai tự tin, kiêu hãnh Đăm đắm nhìn cặp mắt nhung. Cả hai ngời lên vẻ đẹp Cả hai rực lửa trong tim Cả hai đặt tay săn chắc Lên chuôi giá lạnh thanh gươm. Họ quý nàng hơn mạng sống Như vinh quang họ hằng yêu, Nhưng cô nàng chỉ có một Biết tim cô chọn chàng nào? "Hãy nói, yêu ai, cô gái?"- Cả hai cùng giục vội vàng Và cùng hy vọng ngập tràn Họ nhìn thẳng vào mắt đẹp. 1830 GIÃ TỪ Lần cuối cùng tôi liều âu yếm Hình em trong tưởng tượng dịu êm, Bỗng thức dậy ước mơ cháy bỏng, Với niềm vui rụt rè, cay đắng, Bùi ngùi, tôi nhớ lại tình em. Thời gian vùn vụt trôi qua, Thay đổi hết rồi, thay đổi cả hai ta, Quả vậy, với nhà thơ của mình, Em đã ngủ dưới nấm mồ hiu hắt, Và với em, tôi như ngọn đèn lụi tắt. Hãy nhận đi, người bạn gái xa xôi, Lời giã từ tự đáy lòng tôi, Như lời của một người vợ goá, Như người bạn ôm bạn mình lặng lẽ Trước lúc anh ta vào chốn tù đày. 1830 |
#3
|
|||
|
|||
![]()
Đừng hát nhé, người đẹp ơi...
Đừng hát nhé, người đẹp ơi, khi có tôi Những bài ca Gruzia buồn bã, Lời em hát khiến tôi nhớ quá Quãng đời đã qua nơi bến bờ xa. Lời em ca sao trở nên nghiệt ngã Khi bắt tôi nhớ đến một thời Trên thảo nguyên với những đêm trăng sáng, Và nhạt nhòa mờ xa bóng một người. Gặp em tôi tưởng như quên được, Hình bóng thân yêu, số phận một thời, Nhưng em hát và trước tôi lại hiện Hình bóng xưa, làm sao quên, em ơi. Đừng hát nhé, người đẹp ơi, khi có tôi Những bài ca Gruzia buồn bã, Lời em hát khiến tôi nhớ quá Quãng đời đã qua nơi bến bờ xa.
Trích:
|
#4
|
|||
|
|||
![]()
Em tìm thấy gì trong cái tên anh?
Aleksandr Sergeyevich Pushkin Em tìm thấy gì trong cái tên anh? Nó sẽ chết như âm thanh buồn thảm Của làn sóng vỗ vào bờ xa xám Như tiếng đêm ở giữa rừng sâu. Cái tên anh trong sổ tay lưu niệm Sẽ để lại vệt buồn, như cái chết đóng đinh Tựa vết khắc trên tấm bia mộ nọ Bằng thứ tiếng nào chẳng ai hiểu cho đành Cái tên anh từ lâu em quên lãng Trong những đắm say mới mẻ ngập tràn Tên anh sẽ không cho hồn em có Những ký ức xưa trong sáng dịu dàng Nhưng vào ngày buồn thảm, trong yên lặng Em hãy buồn mà nhắc đến tên anh Em hãy nói: tôi vẫn đang được nhớ Và có trái tim nơi tôi vẫn in hình.
Trích:
|
Có 3 thành viên gửi lời cảm ơn Nina cho bài viết trên: | ||
#5
|
|||
|
|||
![]()
Dòng dõi của đại thi hào Pushkin
Aleksandr Sergeevich Pushkin cấm không cho con cháu mình làm thơ. Ông cho rằng ông viết quá hay rồi, nên con cháu không nên viết ra những dòng thơ kém hơn ông. Có lẽ chính vì thế mà trong số 237 người dòng họ Pushkin trên khắp thế giới chẳng có một nhà thơ nào Dòng dõi Pushkin cũng nổi bật ở chỗ ... phụ nữ nhiều hơn nam giới. Dòng chính của dòng họ nàu, tức là đàn ông trực hệ chỉ có vẻn vẹn 13 người. Hiện nay ở Nga chẳng còn ai là con cháu trực hệ của Pushkin cả. Sau khi chắt vả chút của thi hào qua đời thì dòng chính ở Matx cơva đã tuyệt tự. Dòng nhánh của dòng họ này sau hơn 150 năm đã có tới 58 nhánh. Số liệu nhân dịp kỷ niệm 200 năm ngày sinh A.S.Pushkin cho thấy trên toàn thế giới đã ghi nhận được 227 người thuộc dòng họ nhà thơ đang sống ở các nước châu Âu, Mỹ và Á. Vào cuối năm ngoái có 82 người trong số đó sống ở Nga, ở Pháp có 24 người, ở Anh - 20, ở Mỹ - 12, Bỉ - 10, Thụy Sỹ - 6, Đức - 5, Ý -3. Sáu người nữa sống ở Hawai và ba người ở Ma rốc ![]() Theo RIA Novosti |
Có 4 thành viên gửi lời cảm ơn Nina cho bài viết trên: | ||
#6
|
|||
|
|||
![]() |
#7
|
||||
|
||||
![]()
Это гипсовая маска - отпечаток лица Пушкина после его смерти.
![]() ![]() (Точнее это точная копия Той маски, так как Та маска конечно находится в Музее каком-нибудь, а вот точные копии с неё - это более доступно для народа... Мне специально сделал копию один друг-скульптор ) Скажу честно - впечатляет, когда держишь маску в руках... Это ссылочки на эти фотографии маски Пушкина, но более лучшего качества: http://www.4shared.com/file/17874097.../pushkin1.html http://www.4shared.com/file/17874259.../pushkin2.html |
#8
|
||||
|
||||
![]()
Geo cảm nhận thơ Puskin tự thân đã là những bức tranh thật sinh động...
* * * В поле чистом серебрится Снег волнистый и рябой, Светит месяц, тройка мчится По дороге столбовой. Пой: в часы дорожной скуки, На дороге, в тьме ночной Сладки мне родные звуки, Звуки песни удалой. Пой, ямщик! Я молча, жадно Буду слушать голос твой. Месяц ясный светит хладно, Грустен ветра дальний вой. Пой: "Лучинушка, лучина, Что же не светло горишь?" 1833 * * * Trên cánh đồng quang đãng bình yên Tuyết dày gợn sóng ánh ngời lên, Trăng sáng. Trên đường xe tam mã Vút băng qua hàng cột số chìm im. Hát lên cho thời gian trôi nhanh Trên con đường buồn ngập bóng đêm, Giai điệu của bài ca hùng tráng Sẽ khiến cho lòng tôi dịu êm. Hãy hát lên, nào bác đánh xe Tôi sẽ lặng im, sẽ lắng nghe. Vầng trăng vẫn sáng mờ, lạnh lẽo, Vẳng bên tai rầu rĩ gió xa về... Hát lên: "Mảnh trăng non - chiếc đóm, Sao không bừng cháy giữa trời khuya?" 1833 |
#9
|
|||
|
|||
![]()
Post lại cảm nhận để lưu tư liệu
Trích:
Được loạt bài của bác nthach1 cổ vũ, em có ý định tổng hợp một số bài về các nữ nghệ sĩ ba lê Nga. Mà bài mở đầu thì chắc chắn phải là bài viết về A.I.Istomina rồi, còn ai xứng đáng hơn nữa! Nhưng nói đến Avdotya Istomina thì không thể không nhắc đến mấy câu thơ của Pushkin tả bà trong chương đầu của Evgeny Onegin Блистательна, полувоздушна, Смычку волшебному послушна, Толпою нимф окружена, Стоит Истомина; она Одной ногой касаясь пола, Другою медленно кружит, И вдруг прыжок, и вдруг летит, Летит, как пух от уст Эола; То стан совьет, то разовьет И быстрой ножкой ножку бьет. Không biết bác nào có thể giúp em dịch mấy dòng này không, để có cảm hứng ... dịch tiếp Em cám ơn tất cả nhé Chả ai dịch à, thôi em dịch trước, rồi sẽ tổng hợp tư liệu về Istomina sau - về huyền thoại được thiên tài ca ngợi! (Sau này có bao nữ diễn viên ba lê tài năng, nhưng nào ai được ghi vào văn học như nàng!) Trích dẫn: Блистательна, полувоздушна, Смычку волшебному послушна, Толпою нимф окружена, Стоит Истомина; она Одной ногой касаясь пола, Другою медленно кружит, И вдруг прыжок, и вдруг летит, Летит, как пух от уст Эола; То стан совьет, то разовьет И быстрой ножкой ножку бьет. Đẹp rực rỡ, nhẹ bỗng như không khí Vâng theo lời cây mã vĩ thánh thần Giữa đám thủy tiên đang đứng quây quần Chính là Istomina tuyệt diệu Một chân này chạm hờ sàn gỗ Còn chân kia quay chầm chậm xung quanh Và bỗng dưng cú nhảy - nàng bay nhanh Tựa sợi lông tơ đang được thần gió cuốn Thân người cong rồi thẳng ra như uốn Và chân này nhanh chóng đập chân kia |
Có 4 thành viên gửi lời cảm ơn Nina cho bài viết trên: | ||
#10
|
|||
|
|||
![]()
Nào té nước theo mưa,rỗi rãi quá nên post thêm bài thơ của Pushkin
Con đường mùa đông Pushkin Trăng rụt rè hé màn sương dày đặc, Đồng tiếp đồng trống vắng buồn chơi vơi. Đầy mặt đất sáng não nùng bàng bạc Không gian buồn tràn ngập ánh trăng rơi. Trên con đường mùa đông dày tuyết trắng Xe tam mã cô đơn chuyến độc hành. Tiếng lục lạc reo đều đều xa vắng, Giai điệu buồn vang xa trong đêm thanh. Ta nghe có điều gì quen thuộc lắm Trong bài ca xà ích hát trên đường: Khi là niềm sướng vui không kìm nổi, Khi lại não nề trong tim buồn thương. Không một mái nhà không một ánh đèn, Rừng và tuyết... Đêm ngày càng sâu thẳm. Bên đường cái đều đều ta bắt gặp Những cột mốc lặng thầm sọc trắng đen . Chán và buồn... Nina, ta hẹn em, Mai bên người thương yêu ta trở lại. Để được ngồi trầm ngâm bên lò sưởi, Quên thời gian ta say đắm nhìn em. Kim đồng hồ gõ nhịp đều chầm chậm Nhẫn nại nhích dần khép kín vòng quay, Bóng đêm đen không chia uyên rẽ thuý Chỉ những người buồn tẻ ngại đêm dày. Nina ơi: Đường tôi đi buồn lắm Người đánh xe ngừng hát ngủ thiu thiu Tiếng lục lạc reo đều đều xa vắng Sương mịt mù ảm đạm, trăng hắt hiu. Tykva dịch ЗИМНЯЯ ДОРОГА. Сквозь волнистые туманы Пробирается луна, На печальные поляны Льет печально свет она. По дороге зимней, скучной Тройка борзая бежит, Колокольчик однозвучный Утомительно гремит. Что-то слышится родное В долгих песнях ямщика: То разгулье удалое, То сердечная тоска... Ни огня, ни черной хаты, Глушь и снег.... На встречу мне Только версты полосаты Попадаются одне... Скучно, грустно..... завтра, Нина, Завтра к милой возвратясь, Я забудусь у камина, Загляжусь не наглядясь. Звучно стрелка часовая Мерный круг свой совершит, И, докучных удаляя, Полночь нас не разлучит. Грустно, Нина: путь мой скучен, Дремля смолкнул мой ямщик, Колокольчик однозвучен, Отуманен лунный лик. 1826 |
#11
|
|||
|
|||
![]()
Bài thơ này của Pushkin lại có nhắc đến nick của mình cơ à, chắc là phải dịch mới được
![]() Con đường mùa đông Mặt trăng rồi cũng lách được ra Xuyên qua màn sương mù gợn sóng Và buồn bã rót xuống trần ánh sáng Trên những cánh đồng buồn thảm lạnh lùng. Trên con đường buồn chán mùa đông Xe tam mã chạy một mình vồi vội Chiếc chuông nhỏ vẫn réo hoài mệt mỏi Một âm thanh tẻ ngắt suốt dọc đường. Có điều gì nghe thấy rất thân thương Trong bài hát dài của người xà ích: Khi cuộc say sưa gần như liều lĩnh, Khi lại nỗi buồn sâu thẳm trong tim… Không ánh lửa hồng, không mái nhà đen Hoang vu quá, xung quanh toàn là tuyết Chỉ có những cột chỉ đường vằn vện Một vài nơi tôi còn thấy mà thôi. Chán ngán, buồn, ngày mai, hỡi Nina, Ngày mai về gặp người thương ta, Để quên hết thảy bên lò sưởi Để ngắm hoài cho thỏa lúc vắng xa Kim đồng hồ vẫn gõ nhịp đều Xoay mãi vòng xoay của mình đều đặn Và nửa đêm xua những người tẻ ngắt Lại không làm chia rẽ hai ta. Đường tôi buồn, chán ngán lắm Nina Bác xà ích ngủ gật nên im lặng Chiếc chuông nhỏ vẫn rung tẻ ngắt Và mặt trăng mờ khuất dưới sương mù |
#12
|
|||
|
|||
![]()
Для берегов отчизны дальной...
Alexander Sergeevich Pushkin - Tykva dịch Bỏ lại sau lưng miền đất lạ, Em về tổ quốc nơi xa xôi. Vào phút giây buồn vương tê tái Trước em anh khóc mãi không thôi. Tay anh lạnh giá chẳng nỡ rời Gắng níu giữ em mà không nổi. Nỗi kinh hoàng biệt ly mệt mỏi Van xin đừng ngắt tiếng rên thầm. Em quyết rời đôi môi nóng bỏng Tránh chiếc hôn cay đắng chia lìa. Rời miền đất lưu đày u ám Đến nơi xa em vẫy gọi anh đi. "Rồi đến một ngày kia," – em nói – "Dưới vòm trời vĩnh viễn biếc xanh Dưới bóng ô liu soi mặt nước Một chiếc hôn yêu, em chờ anh"... Nhưng than ôi, dưới vòm trời ấy Ánh sáng vĩnh hằng mãi rạng ngời, Gềnh đá mơ màng mặt nước soi, Riêng em giấc ngàn thu say ngủ. Nhan sắc em mang theo xuống mộ Cùng bao nhiên phiền não nhân gian Và chiếc hôn em hứa tặng anh. Anh mãi chờ chiếc hôn em còn nợ...
Trích:
|
Được cảm ơn bởi: | ||
@@@ (08-05-2008)
|
#13
|
|||
|
|||
![]()
Tối qua em đã dịch bài thơ đó rồi, nhưng chưa kịp đưa lên, mà lại quên không chép đem theo...Này thì bản dịch tội nghiệp
![]() Vì những bến bờ tổ quốc xa xôi Em cất bước rời xa miền đất lạ Vào thời khắc không thể quên, nghiệt ngã Em khiến tôi phải khóc thật lâu Đôi tay tôi đang lạnh buốt mặc dầu Vẫn cố gắng giữ em ở lại; Những khổ đau của cách xa kinh hãi Tiếng tôi rên xin đừng nỡ ngắt đôi. Nhưng nụ hôn thật cay đắng, hỡi ôi Em kiên quyết dứt môi lẩn tránh; Từ nơi lưu đày tối tăm ảm đạm Em gọi tôi tới một mảnh đất xa. Em nói rằng: “Rồi sẽ tới một ngày Dưới bầu trời ngắt xanh vĩnh cửu Trong bóng râm ô liu và hoàn liễu Bạn tôi ơi, ta sẽ gặp lại nhau”. Nhưng than ôi, nơi những vòm trời Vẫn rực rỡ trong hào quang xanh biếc Nơi vách đá ru ngủ bao sóng nước Em đã thiếp đi giấc mộng cuối cùng Nhan sắc em, bao khổ đau em chịu Đã biến đi trong nấm mộ lạnh lùng Cùng nụ hôn ngày gặp lại trùng phùng… Nhưng anh vẫn chờ: vì em còn nợ đấy! |
Được cảm ơn bởi: | ||
USY (14-01-2008)
|
#14
|
|||
|
|||
![]()
Ngài Pushkin còn bài này nữa, ngắn đủ điều kiện cho trường phái 5'
Cơn mê Cũng chưa lâu, tôi mắc lừa những cơn mê dịu ngọt, Mũ miện trên đầu, tôi chẳng khác đức vua. Trong mơ màng, tôi thấy tình mình dâng cho em trọn vẹn - Và con tim đập bồn chồn, hồi hộp tự bao giờ. Quỳ xuống bên chân em tôi bày tỏ nỗi lòng. Ôi những cơn mê! Sao hạnh phúc của ta không còn mãi? Nhưng thánh thần đâu phải đã lấy đi tất cả: Tôi chỉ mất đi mỗi vương quốc thôi mà.
Trích:
|
Được cảm ơn bởi: | ||
@@@ (08-05-2008)
|
#15
|
|||
|
|||
![]()
Trích:
Những giấc mơ Bị quyến rũ bởi giấc mơ tuyệt đẹp Tôi ngỡ mình mang vương miện hào quang Và tôi mơ tôi được yêu nàng Nhịp đập con tim khiến tôi vui rất mực Quỳ xuống bên nàng, bày tỏ lòng khâm phục Mộng hỡi! Sao không kéo dài hạnh phúc? Nhưng thánh thần nào phạt nặng tôi: Tôi chỉ mất đi vương quốc mà thôi
Trích:
|
#16
|
|||
|
|||
![]()
Ông và anh
Thay vì “ông” xa lạ, Nàng lỡ miệng gọi “anh”, Để hồn tôi xao xuyến Bao giấc mơ ngọt lành. Trước nàng tôi lặng ngắm Không đủ sức thôi nhìn. Nói: Quý cô đẹp lắm! Và nghĩ: Anh yêu em! ТЫ И ВЫ Пустое вы сердечным ты Она, обмолвясь, заменила И все счастливые мечты В душе влюбленной возбудила. Пред ней задумчиво стою, Свести очей с нее нет силы; И говорю ей: как вы милы! И мыслю: как тебя люблю!
__________________
Đã rời NNN... Thay đổi nội dung bởi: tykva, 07-02-2008 thời gian gửi bài 08:06 Lý do: Sửa một vài chữ... |
Có 4 thành viên gửi lời cảm ơn tykva cho bài viết trên: | ||
#17
|
|||
|
|||
![]()
À, em có dịch bài "Mỹ nhân đừng hát khúc ca" ở đây
http://diendan.nuocnga.net/showpost....95&postcount=5 |
#18
|
||||
|
||||
![]()
ЗИМНЯЯ ДОРОГА.
Сквозь волнистые туманы Пробирается луна, На печальные поляны Льет печально свет она. По дороге зимней, скучной Тройка борзая бежит, Колокольчик однозвучный Утомительно гремит. Что-то слышится родное В долгих песнях ямщика: То разгулье удалое, То сердечная тоска... Ни огня, ни черной хаты, Глушь и снег.... На встречу мне Только версты полосаты Попадаются одне... Скучно, грустно..... завтра, Нина, Завтра к милой возвратясь, Я забудусь у камина, Загляжусь не наглядясь. Звучно стрелка часовая Мерный круг свой совершит, И, докучных удаляя, Полночь нас не разлучит. Грустно, Нина: путь мой скучен, Дремля смолкнул мой ямщик, Колокольчик однозвучен, Отуманен лунный лик. 1826 CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG Qua làn sóng sương bàng bạc Vầng trăng huyền ảo hiện ra Trải xuống cánh đồng bao la Vời vợi ánh buồn man mác. Trên đường mùa đông tẻ ngắt Cỗ xe tam mã lao nhanh. Tiếng lục lạc rung reng reng Đều đều thanh âm mỏi mệt. Có gì nghe thật da diết Trong lời ca bác đánh xe: Khi kể niềm vui khôn xiết, Lúc xé lòng đau, não nề... Không túp lều tranh, ánh lửa, Rặt tuyết và rừng hoang sơ. Đón đợi tôi - hàng cột số Đều đều vun vút lao qua... Ôi buồn quá, ơi Nina, Sớm mai tôi về, đợi nhé! Bên bếp lửa hồng lặng lẽ Chỉ nhìn, chỉ ngắm em thôi! Kim đồng hồ kêu, uể oải Đều đều khép những vòng quay, Xua đi đám người phiền nhiễu, Toan quấy rầy ta đêm say. Ôi đường buồn quá, ơi Nina, Bác đánh xe đà thiếp ngủ, Lục lạc đều đều reng reng, Trăng mờ sau màn sương phủ... 1826
__________________
Sông núi đẹp đâu cũng là Tổ Quốc |
#19
|
||||
|
||||
![]()
Trích:
Tên anh nào có nghĩa gì ? Chỉ như tiếng sóng rầm rì bờ xa Thảm sầu tắt giữa bao la Vẳng như tiếng vọng rừng khuya mịt mờ. Mở trang lưu bút ngày thơ, Tên anh mỏng mảnh đọng như vệt buồn, Như bao hoạ tiết vô hồn Khắc trên mộ chí mỏi mòn tháng năm. Bị quên lãng với thời gian, Tên anh lạc giữa nồng nàn tình ai - Tình xưa trong trắng, láng lai, Tên anh không gợi cảm hoài trong em. Nhưng khi đau đớn triền miên Thì em hãy nhắc thầm tên mọn này Và tin trong trái tim đây Em còn sống giữa vẹn đầy yêu thương... 1830
__________________
Sông núi đẹp đâu cũng là Tổ Quốc |
#20
|
|||
|
|||
![]()
Em thú thật là không thích dịch thơ Pushkin lắm, vì nhiều người đã
dịch, và còn dịch hay..., có khi bị ảnh hưởng mà không tự biết ấy chứ
...
Ông và anh Nàng lỡ lời quên chữ "ông" trống rỗng, Thốt chữ "anh" nghe thân ái làm sao Và biết bao mơ ước ngọt ngào Nàng đánh thức trong tâm hồn say đắm Trước mặt nàng trầm ngâm tôi đứng Chẳng còn sức đâu không đưa mắt nhìn sang Và tôi nói: Ồ quý bà xinh quá! Mà nghĩ thầm: Ôi tôi quá yêu nàng!
Trích:
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét