Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

THƠ TINH

Hoa sữa



Nguyễn Phan Hách

Tuổi mười lăm, em lớn từng ngày
Một buổi sớm, em bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu, anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất quanh hồ.

Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh

Tại vầng trăng? Tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình? Tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay...

Đau khổ, buồn, nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juliet
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương.

Chỉ mùa thu còn tròn vẹn yêu thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau...

 
Có những điều đã qua đi là đi mãi mãi... "Cái gì vỡ là đã vỡ. Tôi thà nhớ về nó khi nó còn tốt đẹp còn hơn là cố hàn gắn lấy được để rồi suốt đời cứ phải thấy những chỗ vỡ..." Có thật vậy không hay chỉ dối lòng???

(MeoU post)


Bin:
Bão


Tế Hanh

Cơn bão nghiêng đêm
Cây gẫy cành bay lá
Ta nắm tay em
Cùng qua đường cho khỏi ngã
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi.

1957

 
Không có em thì đời ta sẽ còn lại gì???

(MeoU post)

 
Bin:
Mặt trời của những người không ngủ


Byron

Ôi mặt trời của những người không ngủ
Ngôi sao buồn với nghìn tia sáng nhỏ
Lung linh nhiều nhưng bất lực trước màn đêm
Đưa anh về với kỷ niệm ấm êm

Và quá khứ như em đứng đó
Hồi hộp cháy mà không lửa đỏ
Bạn tình ơi, trông em gần mà xa
Em sáng nhiều, sao giá lạnh lòng ta?


Thái Bá Tân dịch

(Meo U post)



Bin:
Không đề

Onga Becgon

Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
"Ngôi sao cháy bùng trên sông Nêva
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà"

Năm tháng đắng cay hơn năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu bây giờ anh có lý
Dù chuyện xong rôi. Anh đã xa cách thế
Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa

Lớp trẻ mới lên giờ lại hát theo ta
Lại nhắp vị ngọt ngào thuở trước
Vẫn sông Nêva, chiều tà, ánh nước
Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh!

Bằng Việt dịch

 

Có những điều chỉ khi xa nhau rồi mới hiểu... Nhưng trong tình yêu, kinh nghiệm của người này không truyền lại được cho kẻ khác. Phải bước đi bằng chính đôi chân của mình thôi. Và sẽ lại có những điều hiểu ra quá muộn.......

(MeoU post)


Bin:
SonetSonet

Acve

Lòng ta chôn một khối tình
Tình trong giây lát mà thành thiên thâu
Tình tuyệt vọng nỗi thảm sầu
Mà người gieo thảm cơ hầu không hay

Hỡi ơi, người đó ta đây
Sao ta thui thủi tháng ngày chiếc thân
Dẫu ta đi trọn đường trần
Tình ta dễ đã một lần hé mối

Người dù ngọc nói hoa cười
Nhìn ta như thể nhìn người không quen
Đường đời lặng lẽ gót tiên
Ngờ đâu chân đạp lên trên khối tình

Một niềm tiết liệt đoan trinh
Xem thơ nào biết có mình ở trong
Xem rồi lòng lại hỏi lòng
Người đâu tả ở mấy dòng thơ đây?

Khái Hưng dịch



Tình không ngỏ được là tình đau khổ, nhưng cũng có thể vì thế mà nó thật trong sáng, và có thể là bất diệt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét