![]() ![]() Những bài thơ cực hay của Puskin
“ Cô gái hay ghen khóc ”…
(1835) – Puskin
Thúy toàn dịch
Cô gái hay ghen khóc sụt sùi,
Trách chàng trai trẻ mãi không nguôi; Ngả xuống vai cô…, chàng thiếp ngủ Quên hờn, ru giấc ngủ, cô cười… |
#2
|
|||||||||||||||||
|
|||||||||||||||||
![]()
“ Bên đóa hồng ”…
(1824) – Puskin
Thúy toàn dịch Bên đóa hồng kiêu kỳ Có con chim họa mi, Loài danh ca sơn cước Ngọt ngào lên tiếng hót “ Nàng hồng ơi ! Nàng hồng ! Ta trong xiềng trong xích, Nhưng lòng ta thỏa thích Vì xiềng xích của nàng ” Chim họa mi hót vang Nhởn nhơ trong nô lệ Trên bụi cành nguyệt quế, Cạnh đóa hồng đẹp xinh Trong bóng đêm hữu tình. |
#3
|
|||||||||||||||||
|
|||||||||||||||||
![]()
Con chim họa mi và nhành hồng
(1827) – Puskin Thúy toàn dịch Giữa vườn xuân bóng đêm tịch mịch Chim họa mi thánh thót bên nhành hồng Nhưng đóa hồng kia chẳng chút động lòng, Mà lặng lẽ đung đưa rồi thiếp giấc, Bản tình ca vẫn du dương và réo rắt. Vì sắc đẹp lạnh lung ngươi hát làm chi ? Hỡi, thi nhân , hãy mau tỉnh dậy đi ! Uổng công thôi, ngươi nhìn thấy đấy : Nó mơn mởn sắc hương lộng lẫy Nhưng chẳng chút gì xúc động cảm rung; Nó làm ngơ chẳng đáp lại tiếng lòng. |
#4
|
|||||||||||||||||
|
|||||||||||||||||
![]()
Lá thư bị đốt cháy
(1825) – Puskin Thúy toàn dịch Vĩnh biệt lá thư tình ! Thôi vĩnh biệt : Ý nàng đây, sao ta mãi phân vân ? Bàn tay ta sao mãi chẳng muốn buông Niềm vui sướng của ta cho ngọn lửa… Nhưng đủ rồi ! Phân vân làm chi nữa Cháy đi thôi thư ấp ủ yêu đương ! Lòng ta yên rồi chẳng chút vấn vương Này ngọn lửa tham tàn đang sắp cuốn Những trang giấy thư em… xin chút gượm ! Bốc lửa rồi ! Làn khói nhẹ vẩn vơ Tan nhòa cùng lời cầu nguyện của ta Hình chiếc nhẫn ước thề trên xi gắn Đã biến mất, xi chảy sôi… Ôi thần thánh ! Thế là xong ! than giấy mỏng cuộn tròn, Trên tàn than trắng đâu nét thiêng liêng… Cả ***g ngực của ta dường thắt lại Hãy lưu mãi giữa lòng ta quằn quại, Hỡi niềm vui chua xót của đời ta, Cuộc đời buồn, ôi thân thiết tàn tro. |
#5
|
|||||||||||||||||
|
|||||||||||||||||
![]()
Lá thư bị đốt cháy
(1825) – Puskin Xuân diệu dịch
Thôi từ biệt, lá thư của tình yêu, từ biệt
Nàng đã muốn. Sao ta còn luyến tiếc ! Sao bàn tay mãi chẳng chịu buông ra Cho lửa thiêu những niềm vui sướng của ta Nhưng đã đủ. Hỡi tình thư, bốc cháy ! Tâm hồn ta không còn nghe chẳng thấy Ngọn lửa than đã nhận bức thư em… Gượm chút nào. Một làn khói nhẹ êm Quằn quại, tan đi với lời ta cầu khẩn Vết si chảy sùi lên tan hình chiếc nhẫn Ôi đất trời, tất cả thế là xong Những trang giấy đen còn hãy quăn cong Tàn mỏng manh còn ghi trăng trắng chữ. Lòng thắt lại. Tàn thân yêu quí hỡi Một niềm vui nghèo cực xót xa Còn lại đời đời trên ngực với ta |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét